Xưa kia có một con bọ cạp và một con ếch. Con bọ cạp muốn vượt qua cái
hồ, nhưng nó không thể bơi được. Thế nên nó đành vội vã chạy đến chỗ con
ếch và nhờ " Anh Ếch này, anh làm ơn chở dùm tôi qua bên kia hồ được
không?"
"Được chứ", con ếch trả lời " nhưng, trong hoàn cảnh này
thì tôi phải từ chối thôi. Anh có thể chích tôi lúc tôi đang bơi thì
sao?"
"Nhưng tại sao tôi phải làm vậy?", con bọ cạp hỏi. "Tôi làm sao chích anh được, bởi vì anh sẽ chết, và tôi thì sẽ bị chết chìm".
Mặc
dù con ếch biết bọ cạp rất độc nhưng cái logic ấy quá hết sức thuyết
phục. Có lẽ, con ếch cảm thấy, trong trường hợp này thì con bò cạp sẽ
biết coi chừng cái đuôi của nó. Thế là con ếch đồng ý. Con bò cạp leo
lên lưng ếch và cả hai bắt đầu băng qua bên kia hồ. Ngay khi đến đúng
giữa hồ, con bọ cạp co cái đuôi và chích con ếch. Bị thương đến chí tử,
con ếch la lên "tại sao anh chích tôi? Chích tôi thì có lợi gì chứ?, bởi
bây giờ tôi sẽ chết và anh sẽ chết chìm.
"Tôi biết" Con bọ cạp trả lời khi nó chìm xuống " Nhưng tôi là con bọ cạp. Tôi phải chích anh. Đó là bản chất của tôi.