
Thực ra chuyện mã hoá video analog trên đĩa than không mới mà thực chất từ những năm 20 của thế kỷ trước, John Logie Baird - nhà vật lý, kỹ sư điện đi tiên phong về công nghệ vô tuyến điện và truyền hình đã phát minh ra một định dạng video có tên Phonovision - dùng máy ghi đĩa than dùng để phát bằng máy hát loa kèn để ghi video nhưng định dạng này không bao giờ được phát triển thêm. Về sau thì những định dạng như Betacam và sau cùng là VHS đã được tiếp nhận rộng rãi nhờ chất lượng âm thanh và hình ảnh tối ưu hơn.
70 năm sau kể từ khi Phonovision ra đời, định dạng này tưởng chừng như rơi vào quên lãng thì vào năm 1998, một nghệ sĩ sống tại Vienna, Áo có tên Gebhard Sengmüller đã làm sống lại ý tưởng lưu trữ video analog trên đĩa than. Hệ thống VinylVideo của Sengmüller đã được đưa đi tham dự hầu hết các cuộc triển lãm về nghệ thuật trên khắp châu Âu. Một lượng nhỏ đĩa VinylVideo và đầu giải mã đã được bán cho một số nhà sưu tầm nhưng nó không bao giờ trở thành sản phẩm phổ thông.

Tỉ lệ khung hình trồi sụt, hình ảnh nhiễu hạt, màu sắc chỉ có đen và trắng và độ phân giải còn thấp hơn cả những định dạng cổ điển như VHS. Thêm nữa là một chiếc đĩa than chỉ có thể lưu được vài phút video. Qua đây chúng ta có thể hiểu tại sao định dạng này không thể cất cánh.

Theo: Gizmodo