Cha đẻ của công nghệ nhận diện khuôn mặt là ai? Công nghệ này đã được phát triển như thế nào? Xin lược dịch lại một bài viết về lịch sử của nó để gửi đến anh em.
Sáu mươi năm trước, con trai của một người lĩnh canh đã phát minh ra một công nghệ để nhận diện những khuôn mặt. Sau đó, tất cả những thông tin về vai trò của anh ấy đã biến mất. Woody Bledsoe là ai, và anh ta làm việc cho ai?
Woody Bledsoe đang ngồi trên xe lăn trong gara của gia đình, chờ đợi. Nếu quay về một vài tháng trước, hẳn mọi người dân nơi đây đều quen thuộc với việc thấy ông ta tại nhà thờ địa phương Mormon vào chủ nhật, hoặc bắt gặp ông đang chay bộ quanh thị trấn. Thì giờ đây họ có lẽ chẳng thể nhận ra ông già 74 tuổi ngày nào. Căn bệnh ALS (xơ cứng teo cơ một bên) đã biến ông thành một con người khác, đôi má tròn khoẻ mạnh ngày nào đã bị trũng xuống, khả năng nói và đi lại đã bị lấy đi, thậm chí ông còn không thể đọc được những dòng tin nhắn ngắn trên các bảng trắng di động. Cơ thể đã tàn, nhưng đầu óc không phế. Khi người con trai là Lance đến ngôi nhà ở Austin, Texas vào buổi sáng đầu năm 1995, Woody lập tức hướng dẫn con trai bằng cây bút dùng mực khô.
Ông bảo Lance lấy một cái thùng rác từ sân sau và đặt xuống gần mình, sau đó bảo anh vào nhà lấy diêm và một chai chất lỏng. Khi Lance quay lại, chiếc xe lăn từ từ di chuyển đến hai tủ hồ sơ lớn bên trong gara.
Cái tủ có từ khi nào Lance cũng không hề nhớ. Bây giờ ở tuổi 30, Lance chắc chắn rằng từ bé tới giờ anh chưa hề mở cái tủ đó ra. Nhưng anh biết đó không phải là tủ hồ sơ thông thường, bởi vì nó rất giống với loại tủ mà anh thường thấy khi làm việc trên các thiết bị Sonar dành cho tàu ngầm hạt nhân của Mỹ. Chống nước và rất nặng, với một kiểu ổ khoá phức tạp trên mỗi ngăn kéo. Cha anh bắt đầu viết ra những con số, Lance theo đó mở tủ, và rất ngạc nhiên, ổ khoá đã mở. "Khi tôi mở ngăn đầu tiên, tôi thấy mình như Indiana Jones", anh nói.
Một chồng dày các tài liệu cũ, mục nát nằm bên trong. Lance bắt đầu gỡ chúng ra và đặt chúng vào tay cha mình. Woody nhìn qua đống giấy hai inch một lúc, rồi bảo con trai quăng chúng vào ngọn lửa trong thùng đốt. Một số trong đó, Lance nhận thấy, được đánh dấu là "Classified" hoặc "Eyes Only". Ngọn lửa tiếp tục cháy cho đến khi cả hai chiếc tủ đều trống rỗng. Woody vẫn ngồi trong gara cho đến khi tất cả những gì còn lại chỉ là tro bụi.
Lance chỉ có thể đoán lờ mờ những thứ mà anh đã giúp cha mình phá hủy. Trong gần ba thập kỷ, cha anh là giáo sư tại Đại học Texas ở Austin, luôn làm việc để thúc đẩy các lĩnh vực lý luận tự động và trí tuệ nhân tạo. Lance luôn biết cha mình là một nhà khoa học lạc quan, một người đàn ông mà từ cuối những năm 1950, đã mơ ước chế tạo một máy tính có tất cả các khả năng của một con người, một cỗ máy có thể chứng minh các định lý toán học phức tạp , tham gia vào cuộc trò chuyện và chơi một trò chơi của Ping-Pong.
Những ngày đầu, và nỗi ám ảnh về việc mang khả năng của con người vào máy móc
Nhưng ngay từ những ngày đầu sự nghiệp, Woody đã bị ám ảnh với nỗ lực mang đến cho máy móc một năng lực đặc biệt tương đối không rõ ràng nhưng mạnh mẽ của con người: khả năng nhận diện khuôn mặt. Lance biết rằng cha mình làm việc trong lĩnh vực này, nghiên cứu sớm nhất về công nghệ nhận dạng khuôn mặt và đã thu hút sự quan tâm rất lớn từ các cơ quan mật vụ của chính phủ Hoa Kỳ. Trên thực tế, các nhà tài trợ chính của Woody, dường như là những công ty "bình phong" của CIA. Có phải Lance vừa thiêu hủy bằng chứng về những nỗ lực đầu tiên của Washington để xác định từng con người cụ thể trên quy mô tự động?
Ngày nay, nhận dạng khuôn mặt đã trở thành một tính năng bảo mật được lựa chọn cho smartphone, laptop, passport và các ứng dụng thanh toán. Nó hứa hẹn sẽ cách mạng hóa việc kinh doanh quảng cáo định hướng mục tiêu và tăng tốc độ chẩn đoán một số loại bệnh. Nó làm cho việc tag bạn bè trên Instagram trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, nó cũng đang ngày càng trở thành một công cụ áp bức và giám sát doanh nghiệp từ các quốc gia. Ở Trung Quốc, chính phủ sử dụng nhận dạng khuôn mặt để xác định và theo dõi các thành viên của dân tộc thiểu số Duy Ngô Nhĩ, hàng trăm trong số hàng ngàn người đã được thực tập tại các "trại cải tạo". Tại Mỹ, theo The Washington Post, Cơ quan Di trú và Thực thi Hải quan và FBI đã triển khai công nghệ này dưới dạng lưới quét kỹ thuật số, tìm kiếm nghi phạm trong số hàng triệu khuôn mặt trong cơ sở dữ liệu giấy phép lái xe được cấp, đôi khi không cần lệnh của tòa án. Năm ngoái, một cuộc điều tra của Financial Times đã tiết lộ rằng các nhà nghiên cứu tại Microsoft và Đại học Stanford đã tích lũy, và sau đó chia sẻ công khai, các bộ dữ liệu khổng lồ về hình ảnh khuôn mặt mà không có sự đồng ý của chủ thể. Cả hai bộ dữ liệu sau đó đã bị gỡ xuống, nhưng không phải trước khi các nhà nghiên cứu tại các công ty khởi nghiệp công nghệ và một trong những học viện quân sự của Trung Quốc có cơ hội khai thác chúng.
Những nghiên cứu về nhận dạng khuôn mặt của Woody trong những năm 1960 đã thúc đẩy tất cả những đột phá công nghệ này và kể cả những phạm trù đạo đức khó hiểu. Tuy nhiên, những công việc cơ bản đầu tiên của ông về lĩnh vực này gần như hoàn toàn không được biết đến. Phần lớn chúng không bao giờ được công khai.
May mắn thay, dù cho ý định của Woody vào ngày đó của năm 1995 có như thế nào, phần lớn các nghiên cứu và thư từ của ông dường vẫn sống sót sau ngọn lửa trong gara. Hàng ngàn trang giấy tờ của ông ấy, trong 39 chiếc hộp, đã được lưu giữ lại tại Trung tâm Lịch sử Hoa Kỳ Briscoe tại Đại học Texas. Những cái hộp đó, trong rất nhiều thứ trong đó, chứa hàng tá bức ảnh về khuôn mặt của con người, một số trong số chúng được đánh dấu bằng các ký hiệu toán học lạ lùng như thể các đối tượng con người của họ bị mắc một loại bệnh da hình học. Trong những bức chân dung đó, bạn có thể nhận ra câu chuyện khởi nguyên của một công nghệ sẽ ngày càng phát triển hơn, mạnh hơn và phổ biến hơn trong những thập kỷ tới.

Cập nhật công nghệ từ Youtube tại link: congnghe.hocviendaotao.com
Tham gia nhóm Facebook
Để tham gia khóa học công nghệ truy cập link: http://thuvien.hocviendaotao.com
Mọi hỗ trợ về công nghệ email: dinhanhtuan68@gmail.com